Thứ bảy, 21/12/12,2024 17:20 UTC +7
CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ   Hiệp hội nghiên cứu Đạo giáo Việt Nam
CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ Hiệp hội nghiên cứu Đạo giáo Việt Nam
TAOISM RESEARCH ASSOCIATION OF VIETNAM
Quay lại trang chủ

QUAN NIỆM CỦA ĐẠO GIÁO VỀ “MA KHẢO” TRONG QUÁ TRÌNH TU ĐẠO CỦA HUYỀN MÔN ĐẠO SĨ

Trong Đạo gia, định nghĩa về “ma” () trong các kinh điển không đồng nghĩa với quỷ tà.

Đạo giáo có câu ngạn ngữ cổ: “Vô ma bất thành đạo” (無魔不成道), nghĩa là không có ma khảo thì không thể thành đạo. Khái niệm “ma khảo” bắt nguồn từ “靈寶無量度人上品妙經” (Linh Bảo Vô Lượng Độ Nhân Thượng Phẩm Diệu Kinh).

Về khái niệm “Ma Vương” (魔王), được giải thích như sau:

  • Đối với những gì hiển lộ, được gọi là “Tiên Đế” (仙帝), chủ trì việc ban phúc và giáo hóa.
  • Đối với những gì ẩn tàng, được gọi là “Ma Đế” (魔帝), chủ trì việc bảo vệ và trừng phạt.

Trong “靈寶無量度人上品妙經” (Linh Bảo Vô Lượng Độ Nhân Thượng Phẩm Diệu Kinh) có đoạn chép:

  • “青天魔王,巴元丑伯. ” (Thanh Thiên Ma Vương, Ba Nguyên Sửu Bá)
  • “赤天魔王,負天擔石. ” (Xích Thiên Ma Vương, Phụ Thiên Đam Thạch)
  • “白天魔王,反山六目. ” (Bạch Thiên Ma Vương, Phản Sơn Lục Mục)
  • “黑天魔王,監丑朗馥. ” (Hắc Thiên Ma Vương, Giám Sửu Lãng Phúc)
  • “黃天魔王,橫天擔力. ” (Hoàng Thiên Ma Vương, Hoành Thiên Đam Lực)
  • “五帝大魔,萬神之宗. 飛行鼓從,總領鬼兵. 麾幢鼓節,游觀太空. 自號赫奕,諸天齊功. 上天度人,嚴攝北酆. ”
    (Ngũ Đế Đại Ma, vạn thần chi tông. Phi hành cổ tùng, tổng lĩnh quỷ binh. Huy sàng cổ tiết, du quan thái không. Tự hiệu Hách Dịch, chư thiên tề công. Thượng Thiên Độ Nhân, nghiêm nhiếp Bắc Phong.)

Từ đó có thể thấy, thần cách của Ma Đế (魔帝) trong nhiều phương diện tương đồng với Tiên Đế (仙帝). Ma Đế ngự tại các giới chư thiên, và trong trách nhiệm của họ, cũng bao hàm việc độ hóa chúng sinh, hướng dẫn tu hành.

  1. Ma khảo từ đâu mà đến

Hiện tượng là “ma khảo” (魔考), chính là sự khảo nghiệm của các Ma Đế (魔帝) trong chư thiên đối với người tu đạo.

Khái niệm “ma khảo” bắt nguồn từ “靈寶無量度人上品妙經” (Linh Bảo Vô Lượng Độ Nhân Thượng Phẩm Diệu Kinh).

Theo ghi chép trong đạo kinh, Ngũ Đế Đại Ma (五帝大魔) là tông chủ của vạn thần, có “Thiên phúc” (天福) nhưng không có “Thiên đức” (天德), thường ngạo mạn tự cao, tuyên bố rằng bản thân có công lao ngang bằng các Thượng Đế (上帝) trong chư thiên. Họ thường giao chiến với các vị thần trên trời. Khi thần ma đấu tranh trên thiên giới, thế gian sẽ chìm trong hỏa hoạn, chiến tranh bùng nổ, và chúng sinh lầm than. Nguyên Thủy Thiên Tôn (元始天尊) thương xót muôn loài, nên đã sai Chân Vũ Đại Đế (真武大帝) hàng phục quần ma.

Từ đó, các Đại Ma Vương (大魔王) chịu quy phục và quy y Thái Thượng Vô Cực Đại Đạo (太上無極大道), cùng đứng trước Nguyên Thủy Thiên Tôn lập lời đại thệ nguyện: Nếu trong tương lai có người học đạo cầu tiên, các Đại Ma Vương sẽ cùng chư thần ghi lại công hạnh của họ, đồng thời đặt ra đủ loại cửa ải, khảo nghiệm tâm tính của người học đạo. Hoặc dùng mỹ sắc để mê hoặc lòng người, hoặc dùng đủ loại gian khổ để mài giũa thân tâm. Ai có thể thuận lợi vượt qua “ma khảo” thì sẽ được các Đại Ma Vương tiến cử và thăng lên tiên giới. Ngược lại, nếu không chịu nổi “ma khảo” mà bỏ dở giữa chừng, Ma Vương cũng chỉ có thể cảm thán: “Ngươi không vui với tiên đạo, làm sao qua được tam giới? Nếu muốn chuyển sinh trong ngũ đạo, ta cũng không biết làm thế nào giúp ngươi.”

Ma khảo không chỉ xảy ra với người tu đạo

Dù tu hành giả  có tu đạo hay không, ma khảo đều tồn tại. Đối với những người không tu đạo, ma khảo thể hiện qua sự bất lợi trong công việc, sức khỏe yếu kém, gia đình bất hòa, tình cảm trắc trở, và nhiều điều bất thuận khác. Những điều bất thuận này chính là nghiệp chướng (業障), và với người bình thường, những nghiệp chướng này thực sự khó vượt qua. Đôi khi, chúng khiến con người tuyệt vọng đến mức tự tử. Cũng chính vì những điều không như ý này mà nhiều người chọn bước vào con đường tu đạo.

Tuy nhiên, nếu nghiệp chướng quá nặng, việc bước vào con đường tu đạo không hề dễ dàng. Nhưng nếu không tu đạo, họ lại không có cơ hội để xoay chuyển vận mệnh của mình. Trong quá trình tu đạo, sẽ có những oan gia trái chủ từ nhiều đời trước và các nghiệp báo nhân quả từ địa phủ đến đòi nợ. Một số người coi đây là “ma khảo”. Những ma khảo này khác nhau tùy theo từng người.

Ma khảo lúc đầu khi tu đạo

Khi mới bắt đầu tu đạo, ma khảo thường đến từ bên ngoài. Đây là những vấn đề mà họ đã gặp phải trước khi bước vào đạo, như công việc không thuận lợi, vấn đề tình cảm, gia đình bất hòa… Những vấn đề này sẽ nhanh chóng xuất hiện, hoặc có thể là sự không hiểu và cản trở từ phía gia đình, hoặc các yếu tố bên ngoài ngăn cản việc tu đạo.

Nguyên nhân là do khi tu hành giả tu thành, những món nợ từ kiếp trước sẽ không thể tiếp tục đòi tu hành giả . Các oan gia trái chủ từ kiếp trước đã chờ đợi rất lâu mới có cơ hội đòi nợ tu hành giả  ở kiếp này. Khi tu hành giả  chưa trả hết nợ từ kiếp trước, làm sao họ chịu để tu hành giả  dễ dàng tu thành đạo? Vì vậy, họ sẽ cản trở tu hành giả  tu đạo, tăng tốc đòi nợ, khiến tu hành giả  bận rộn ứng phó và không còn đủ thời gian, sức lực để tu đạo.

Do đó, việc tu đạo không hề dễ dàng. Nếu trong kiếp này tu hành giả  có thể nhẹ nhàng tu đạo, điều đó cho thấy tu hành giả  có phúc báo rất lớn, điều mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được.

Theo đó, “ma khảo” thực chất là cửa ải do thần minh thiết lập cho người tu hành. Thông qua các kiếp nạn lớn nhỏ, họ chọn lọc ra những người đạo đức thuần khiết, tâm tính thanh tịnh, tín ngưỡng vững chắc trong玄門 (huyền môn), trở thành các đạo sĩ cao quý, không sợ phiền nhiễu, giữ vững bản tâm, vượt qua mọi khảo nghiệm để chứng thánh và đạt chân lý.

 

Ma khảo giai đoạn trung kỳ

Ma khảo giai đoạn trung kỳ xảy ra khi người tu đạo đã vượt qua những nghiệp chướng ban đầu và bước vào con đường tu chính đạo thực sự. Lúc này, nếu tu hành giả  chưa tạo đủ công đức, sẽ có rất nhiều nhân quả vô hình đến quấy nhiễu hoặc đánh lạc hướng tu hành giả . Trong giai đoạn này, nếu tu hành giả  không duy trì liên lạc thường xuyên với một minh sư để nhận được sự hướng dẫn, rất dễ bị đánh bại và rời bỏ con đường tu đạo.

Ở giai đoạn tu chính này, nhiều người tu hành thường tự cho rằng đạo hạnh của mình đã cao, từ đó sinh tâm kiêu ngạo. Thậm chí, có người không còn kính trọng thầy mình, cho rằng đạo hạnh của họ vượt xa sư phụ. Họ tin rằng các tiên thần đang trực tiếp dạy họ pháp môn tu hành. Nhưng họ không biết rằng, những kẻ tự xưng là tiên thần dạy họ thực chất là ma giả danh tiên thần. Nếu ma không giả danh là “tiên thần”, thì làm sao khiến tu hành giả  dễ dàng tin lời chúng? Con người khi nghe đến “ma” thì thường né tránh, chứ đâu còn muốn tiếp xúc với ma.

Nếu trong đời thường, tu hành giả  luôn tôn sư trọng đạo và cùng thầy mình tích lũy công đức, thì ma rất khó tiếp cận. Ngay cả khi ma tiếp cận được, tu hành giả  cũng sẽ được thần linh bảo vệ để vượt qua khó khăn.

Mặc dù ma khảo giai đoạn trung kỳ rất đa dạng và kỳ lạ, nhưng không khó xử lý hơn so với ma khảo giai đoạn đầu. Ma khảo ban đầu thường liên quan đến công việc, gia đình, và tình cảm – những yếu tố mà thầy giáo khó có thể can thiệp trực tiếp. Thầy chỉ có thể cung cấp nhiều phương pháp để tu hành giả  tham khảo, ứng phó và giải quyết. Việc vượt qua hay không phụ thuộc vào trí tuệ và sự may mắn của chính tu hành giả .

Ma khảo giai đoạn trung kỳ dễ vượt qua hơn nếu người tu hành giữ thiện tâm và thực hành công đức

Trong giai đoạn trung kỳ, ma khảo tương đối dễ giải quyết, miễn là người tu đạo hàng ngày giữ thiện tâm, thường xuyên tích lũy công đức, tôn trọng tiên linh và thầy cô, hiếu thuận với cha mẹ. Nếu làm được những điều này, việc vượt qua ma khảo sẽ trở nên rất dễ dàng.

Tuy nhiên, nếu người tu hành không hiếu thuận cha mẹ, không tôn trọng Sư phụ, không thực hiện công đức, chỉ biết vụ lợi, ngạo mạn, coi thường mọi người, giả dối, tự cao tự đại thì rất khó vượt qua ma khảo giai đoạn trung kỳ.

Những người thất bại trong ma khảo trung kỳ thường mang theo những vết thương sâu trong tâm hồn. Từ đó, họ không còn dám nhắc đến những lợi ích của việc tu đạo, và thường than thở rằng tu đạo quá khó khăn.

Tâm linh và tư tưởng chính là chủ nhân định đoạt vận mệnh của chúng ta

Vì vậy, tu đạo cần kết hợp cả việc tu thân và tu tâm, không thể chỉ ngồi thiền luyện công mà mong đợi đắc đạo hay thăng tiên – điều này là không thể.

Tâm linh và tư tưởng phải đi đôi với lời nói và hành động. Chỉ khi sự thống nhất này được thực hiện, tu hành giả  mới có thể vượt qua sự ràng buộc của vận mệnh. Nếu bề ngoài nói một đằng nhưng trong lòng làm một nẻo, việc tu hành sẽ ngày càng tồi tệ. Có người càng tu thì vận mệnh càng tốt, nhưng cũng có người càng tu thì càng đau khổ – sự khác biệt nằm ở điểm này.

Tâm linh và tư tưởng quyết định vận mệnh, khí là biểu hiện của năng lượng

Khí tự thân không phân biệt tốt hay xấu, giống như một cốc nước trong. Tâm linh và tư tưởng giống như màu sắc; nước trong thêm màu nào sẽ chuyển thành màu đó. Nếu tâm con người thiện lành và áp dụng điều đó vào khí, khí sẽ trở thành thiện khí. Khi thiện khí được phát ra, tu hành giả  sẽ thu hút những người thiện lành hoặc thần linh thiện ý, vận mệnh tự nhiên sẽ ngày càng tốt hơn.

Ngược lại, nếu tâm con người nghĩ đến điều ác và áp dụng vào khí, khí sẽ trở thành ác khí. Khi ác khí phát ra, tự nhiên sẽ thu hút những kẻ xấu hoặc ma quỷ mang ác ý, và tu hành giả  sẽ bị trừng phạt nặng nề. Vận mệnh khi đó cũng sẽ ngày càng trở nên tồi tệ.

Đây chính là lý do vì sao “vật họp theo loài, khí tương cầu”

Khi tu đạo đến một mức độ nhất định, những việc làm thiếu lương tâm trong quá khứ như thích chiếm lợi, nói một đằng nghĩ một nẻo, không tôn kính bậc trưởng thượng, không giữ chữ tín, không thực hiện công đức, và nhiều khuyết điểm khác, đều trở thành mục tiêu của ma khảo trung kỳ.

Khi bị ma khảo, tu hành giả  sẽ cảm thấy tâm hồn sợ hãi, hoặc cơ thể ngày càng suy yếu. Nếu không sớm giác ngộ để sửa đổi bản thân, hướng thiện, ma sẽ tiếp tục kiểm soát tâm hồn tu hành giả , khiến tu hành giả  muốn sống không được, muốn chết cũng không xong. Chúng sẽ bám lấy tu hành giả  cho đến khi tu hành giả  hoàn toàn mất niềm tin, và cuối cùng mới từ từ rời khỏi cơ thể tu hành giả .

Lúc này, tu hành giả  sẽ cảm thấy thế giới thật đáng sợ, không còn ý chí để phấn đấu trong sự nghiệp, không cảm thấy ấm áp trong gia đình. Tu hành giả  luôn nghi thần nghi quỷ, nói năng lộn xộn, sống như một cái xác không hồn. Bởi vì tâm hồn tu hành giả  đã bị dày vò đến mức gần như không còn ý thức. Tu hành giả  sẽ không có chủ kiến riêng trong cuộc sống.

Do đó, những người không thực sự muốn tu hành tốt nhất không nên tham vọng gì về việc thay đổi vận mệnh, cũng không nên bước vào con đường tu đạo.

Vì nếu tu hành giả  tu cũng là vô ích. Chỉ cần biết an bần lạc đạo, chấp nhận số phận, sống an nhiên cả đời cho đến khi già và qua đời, đó mới là cách sống tốt nhất.

Ma khảo giai đoạn cao cấp

Sau khi vượt qua ma khảo trung kỳ, sự nghiệp của người tu đạo sẽ đạt đến đỉnh cao, tức là rất thuận lợi. Tuy nhiên, tiếp theo là giai đoạn ma khảo cao cấp. Ma khảo cao cấp không còn đến từ âm giới mà đến từ những người thân cận nhất, giống như việc Chúa Jesus bị phản bội bởi môn đồ đắc ý nhất của mình.

Bị phản bội hoặc bán đứng thường xuất phát từ việc người tu hành đã có được danh lợi, điều này tự nhiên khiến những người thân cận không đủ định lực nảy sinh lòng tham, dẫn đến tà niệm. Sự phản bội từ người thân cận là ma khảo khó phòng nhất, giống như người thân yêu nhất lại muốn hại tu hành giả  – điều này không dễ gì tránh khỏi.

Ví dụ, nếu con trai mắc nợ bên ngoài, cha mẹ không thể chối bỏ trách nhiệm trả nợ. Vì vậy, nhiều người tu hành đạt đến trình độ cao cuối cùng lại thất bại vì những người thân cận nhất của mình.

Không nên xem ma khảo là điều quá nghiêm trọng và khó khăn

Đừng sợ ma khảo đến mức không dám tu đạo. Thực tế, những người không tu đạo mới phải đối mặt với những ma khảo nghiêm trọng hơn, mãi mãi đau khổ trong vòng luân hồi ngũ đạo. Kiếp này như vậy, kiếp sau cũng không khá hơn. Chỉ cần không tu luyện trong một kiếp, tu hành giả  sẽ không có cơ hội thay đổi số phận.

Ma khảo các giai đoạn khác nhau Ma khảo giai đoạn đầu thử thách cả gia đình. Ma khảo giai đoạn trung kỳ thử thách khả năng phân biệt đúng sai và sự sửa đổi hướng thiện của bản thân.
Ma khảo giai đoạn cao cấp thử thách cả đời người.

Nhiều người nói rằng họ sẵn sàng chịu đựng ma khảo cao cấp, nhưng thực tế ma khảo cao cấp không dễ dàng như vậy. Nếu ngay cả ma khảo giai đoạn đầu cũng không thể vượt qua, mà chỉ tham vọng danh lợi, thì không thể đối mặt với ma khảo cao cấp. Những người như vậy thường nghĩ rằng ma khảo cao cấp liên quan đến danh lợi, và họ chấp nhận bị phản bội miễn là có tiền. Nhưng họ không biết rằng những người tu hành cao cấp đã sớm nhìn thấu danh lợi.

Chân đạo chính là như vậy

Càng không muốn danh lợi, danh lợi càng đến với tu hành giả  để khiến tu hành giả  thất bại cả đời. Nỗi đau lớn nhất trên đời là bị phản bội và bán đứng bởi những người thân cận nhất. Nếu không vượt qua được ma khảo này, tu hành giả  sẽ mãi mãi mất lòng tin vào người khác và không bao giờ muốn giúp đỡ người khác nữa.

Kết luận

Vì vậy, chúng ta – những người tu chân học đạo – nhất định phải phát tâm nguyện lớn, nhẫn điều khó nhẫn, làm điều khó làm. Dù đối mặt với vinh nhục cũng không dao động tâm. Chỉ khi làm được như vậy, tu hành giả  mới có thể vượt qua ma khảo và thành tựu tiên đạo.

  1. Biểu hiện của ma khảo

Trong “靈寶無量度人上經大法” (Linh Bảo Vô Lượng Độ Nhân Thượng Kinh Đại Pháp), ma khảo được chia thành mười loại dựa theo biểu hiện, còn gọi là “Mười thử thách của ma” (十魔試煉):
“Người tu hành trước hết cần hiểu rõ các pháp chế ngự, ma có mười loại, được ghi rõ trong kinh văn. Học giả cần nghiên cứu sâu sắc để không bị ma khảo thử thách, thì con đường tu hành không khó thành công.

Một là Thiên Ma (天魔),

Hai là Địa Ma (地魔),

Ba là Nhân Ma (人魔),

Bốn là Quỷ Ma (鬼魔),

Năm là Thần Ma (神魔),

Sáu là Dương Ma (陽魔),

Bảy là Âm Ma (陰魔),

Tám là Bệnh Ma (病魔),

Chín là Yêu Ma (妖魔),

Mười là Cảnh Ma (境魔).”

Trong thực tế tu hành hiện nay, thử thách thường gặp nhất là từ Quỷ Ma (鬼魔) và Dương Ma (陽魔).

 Thiên Ma (天魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Thiên ma chính là, người tu luyện trên núi, chỉ một niệm nhỏ bé còn vướng bụi trần liền bị Ma Vương đánh bại, không thể thành chân. Vì sao vậy? Khi đang luyện hỏa đan, tu chân dưỡng khí, hành trì nhập tĩnh, hoặc mắt thấy những hình ảnh như: cờ phướn, lọng hoa, trăm loại hương trời, dị vân che phủ, hoặc tai nghe âm thanh tiên nhạc du dương – đó chính là thử thách của Thiên Ma. Đây không phải là con đường mà chính đạo cần phải đi qua.”

Thiên ma xuất hiện do tâm “chấp tướng” (着象). Trong “坐忘樞翼” (Tọa Vong Xu Dực) có viết: “Trong định mà khởi niệm, sẽ có nhiều tà ma cảm ứng, trăm quỷ tùy tâm mà hiện. Dù là chân nhân, Lão Quân, hay các thần dị quái lạ, đều chỉ là điềm báo.”

Người tu hành cần giữ tâm thể ngay chính, an tĩnh mà thủ giữ. Tâm thường thanh tịnh thì phù hợp với Đạo nguyên. Nên biết rằng, trong không gian vốn không có hình tướng; những gì có hình chỉ là phần ngọn của Đạo. Cần nhận biết rõ ảo giác là ảo giác, giống như gió lướt qua không để lại dấu vết. Khi ảo giác tiêu tan, thì liền chứng nghiệm được lời trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp):
“Ma tự lui, hóa thần thành Nguyên Thủy Thiên Tôn (元始天尊).”

Đoạn kinh văn này không sai, là điều người tu hành thực chứng được, chứ không phải những tưởng tượng thông thường. Nên biết rằng, “Thái Hư vô danh” (太虛無名 – Hư không không tên), “Nguyên Thủy vô hình” (元始無形 – Nguyên Thủy không hình), sự huyền diệu trong không gian vốn là Nhất Khí (一炁). Nhất Khí Nguyên Thủy chính là chân lý vĩnh hằng.

Chỉ khi vượt qua thử thách ảo giác của Thiên Ma, người tu hành mới được coi là “sơ đắc Nhất Khí nhập huyền môn” (初得一炁入玄門 – bắt đầu đạt được Nhất Khí và bước vào huyền môn).

  1. Địa Ma (地魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết:
“Địa ma chính là, người hành đạo khi bước cương biến thần, vẽ phù chú nước mà khởi niệm bất chính, thường bị thử thách bởi Địa Ma. Vì sao vậy? Khi quán tưởng mà tâm sinh nghi ngờ, bước cương, viết chú mà tâm rối loạn, hoặc soi bóng mà không nhận ra tên tuổi, hoặc bị nhập thân mà không thể nói năng, đối kháng đạo pháp, hủy hoại chân văn – tất cả đều không phải do tà quỷ, mà chính là thử thách của Địa Ma.”

Địa ma xuất hiện thường là do “tu luyện chưa đủ” (修煉不足). Khi bước cương, biến hóa, hợp nhất Nhất Khí (一炁) để thông thần, sau đó khi thực hành vẽ phù, viết chú, nếu khởi lên niệm bất chính, các thần linh hộ đàn và Thành Hoàng (城隍) của nơi đàn lập sẽ cảm nhận được tà niệm và ngăn cản sự vận hành của pháp thuật, khiến pháp không linh nghiệm.

Điều này đều xuất phát từ việc người tu luyện pháp đạo không giữ tâm chính trực, không tuân thủ giới luật. Những việc luyện tâm, sửa tính bên trong của người tu hành, người ngoài không thể biết. Dù họ có lời nói trang trọng, hành động đúng mực, nhưng nếu tâm không chính, chỉ một chút xao động cũng sẽ bị thần linh và địa thần phát hiện. Khi nhận ra tà niệm, họ sẽ làm loạn tâm người hành đạo để nhắc nhở phải sửa tâm, dứt niệm ngay lập tức.

Nếu lời cảnh báo này không khiến người tu tỉnh ngộ, thì chắc chắn tà ma sẽ lợi dụng, xâm nhập tâm trí, khiến họ rơi vào cảnh thân bại danh liệt, mất hết hy vọng đạt được chân đạo. Tất cả đều bắt nguồn từ sự bất chính trong tâm mà ra.

  1. Nhân Ma (人魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Nhân ma chính là, người hành đạo đều gặp phải. Hoặc ở trên núi, hoặc ở trong nhà, khi vẽ phù, bước chú, hoặc thực hành các pháp quyết. Nếu trong lúc hành pháp mà khởi một niệm sai lệch, liền gặp phải thử thách của Nhân Ma. Có thể bị quấy rối bởi những tiếng ồn ào, mùi hôi từ các vật như thịt cá, hoặc xung đột từ gà, chó, phụ nữ mang thai, sư tăng, ni cô và tục nhân nơi đàn pháp, làm rối loạn pháp thân, khiến tâm quán tưởng không đúng, phù không ứng nghiệm, chú không linh nghiệm. Tất cả đều là thử thách của Nhân Ma.”

Nguyên nhân của Nhân Ma

Nhân ma xuất phát từ “tục duyên bất đoạn” (俗緣無斷) – không dứt được những ràng buộc thế tục. Điều này thường xảy ra với nhiều người học đạo, nên cần phải hết sức cảnh giác.

Người học đạo vốn dĩ nên sống ẩn dật, ít tiếp xúc thế tục, chỉ kết giao với “vân bằng hà hữu” (云朋霞友 – tu hành giả  đạo chân chính). Nếu không tham gia giao lưu tiệc tùng thì sẽ không bị tục nhân và ni cô quấy phá nơi đàn pháp. Nếu không nhận lời mời ăn uống thì sẽ không có các vật ô uế, mùi hôi tanh xuất hiện trong nơi ở. Nếu không mong cầu danh lợi thì sẽ không có sự xung đột từ sư tăng, ni cô tại đàn pháp. Nếu không phô trương tài năng và đức độ thì sẽ không bị quấy rối bởi tiếng ồn ào từ gà, chó, phụ nữ mang thai.

Hậu quả của Nhân Ma

Nếu bị tiếng ồn ào quấy nhiễu liên tục, tâm thân chắc chắn sẽ không được yên. Tâm không xa rời thế tục thì sẽ ngày càng xa rời đạo. Do đó, việc phù không linh, chú không ứng nghiệm cũng là điều tất yếu. Nếu không dứt được tục duyên, thì dù sống ở nơi núi sâu cũng không thể thoát khỏi sự quấy nhiễu của Nhân Ma.

  1. Quỷ Ma (鬼魔)

Theo kinh văn ghi chép: “Quỷ ma chính là, người hành đạo hoặc chữa bệnh cho người ở nơi đồng nội, hoặc lập đàn tế lễ tại vùng đất có xác chết. Chỉ một niệm sai lệch là có thể mộng thấy ma quỷ đe dọa, nhà cửa trống rỗng vang tiếng hú, chim chóc, chuột bọ hiện hình, rắn rết xuất hiện quái trạng, quấy nhiễu chính pháp, phá hủy linh đàn. Tất cả đều là thử thách của Quỷ Ma.”

Xét về biểu hiện, có thể nói Quỷ Ma xuất hiện khi đạo sĩ không tinh luyện đủ trong thuật pháp. Sự thiếu tinh luyện này là do tâm không chuyên nhất, hành trì sa sút, khiến tâm tán loạn và pháp không thuần thục, tạo cơ hội cho quỷ tà xâm nhập.

  1. Thần Ma (神魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Thần ma chính là, người hành đạo, khi trừ tà hoặc phá bỏ miếu thờ tà khí, trục tà triệu hồn, nếu khởi một niệm cuồng vọng, thường bị thử thách bởi thần ma. Hoặc chúng hiện hình, nói lời kỳ lạ, ném đá, tạo gió xoáy, phát ra tiếng thét, khóc lóc, biến hóa đủ kiểu để gây rối. Chúng có thể đánh cắp đồ cúng trên đàn pháp, trộm bí văn luyện đan, làm phiền nhiễu pháp thân không ngừng. Tất cả đều là thử thách của Thần Ma.”

Thần ma thường xuất phát từ việc “giới luật không nghiêm” (誡律不嚴). Xưa kia, Sa Thiên Sư (薩天師) khi đi du ngoạn bên ngoài, gặp một ngôi miếu thờ nơi thần chủ vắng mặt. Thần linh trong miếu yêu cầu các nghi thức tế lễ tà dâm. Vì vậy, Thiên Sư đã triệu thiên lôi để tiêu diệt tà thần trong miếu.

Sau đó, thần chủ quay về, cảm thấy bất mãn, bèn xin nhận cây roi giới luật (戒鞭) để theo dõi Thiên Sư, hy vọng tìm được lỗi vi phạm giới luật của ông mà đánh phạt. Trong suốt 12 năm, không hề phát hiện Thiên Sư phạm giới, thần chủ đã chân thành kính phục và tự nguyện trở thành hộ pháp cho Thiên Sư.

Vì vậy, người học đạo và luyện pháp cần phải lấy giới luật làm đầu. Nếu giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh, thần ma và quỷ thần tự nhiên sẽ không dám quấy rối.

  1. Dương Ma (陽魔)

Dương Ma là sự thể hiện tự nhiên của cảm xúc và dục vọng chưa được chế ngự trong lòng người: “Dương ma chính là, người hành đạo muốn nội hành để độ sinh tử, nhưng một niệm tâm bất chân, tình dục nổi lên bốn phía, oán hận khởi niệm, bị cảm xúc chi phối, phiền não lo âu, thị phi hỗn loạn. Đây là thử thách của Dương Ma.”

Cảm xúc và dục vọng là một phần của bản tính con người. Tuy nhiên, trong quá trình tu hành, nếu không kiềm chế, chúng sẽ biến thành vọng niệm và chấp trước, từ đó cản trở và làm rối loạn quá trình tu hành, thậm chí khiến con người lạc lối.

Trong “太上老君說常清靜經” (Thái Thượng Lão Quân Thuyết Thường Thanh Tĩnh Kinh) có câu: “Chúng sinh sở dĩ không đạt được chân đạo là vì có vọng tâm. Có vọng tâm thì thần bị kinh động; thần bị kinh động thì bám chấp vào vạn vật; bám chấp vào vạn vật thì sinh lòng tham cầu; sinh lòng tham cầu thì dẫn đến phiền não; phiền não vọng tưởng thì thân tâm đau khổ.”

Khi bị thử thách bởi Dương Ma, con người dễ dàng rơi vào trạng thái nóng giận, oán hận, cảm xúc cực đoan, sinh vọng tưởng, tâm khí quá cao nhưng hành trì lại lười biếng. Từ đó, họ chìm trong sự mơ hồ, rơi vào vòng luẩn quẩn của sự lo âu và tuyệt vọng.

  1. Âm Ma (陰魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Âm ma chính là, người sống trên núi tu luyện bí pháp, khi quán tưởng hoặc nhập định, nếu khởi lên một niệm sai lệch, sẽ nghe thấy bốn phía vang lên tiếng ca bi thương, gió lạnh nổi lên hỗn loạn, tâm sinh ra những hình ảnh đảo lộn, vọng tưởng tham sân khởi dậy. Hoặc nói những lời không chính đáng, nhắc đến điều cấm kỵ về cái chết. Hoặc khi đi trên đường gặp sư tăng, thấy thi thể, máu me ô uế làm giảm thần quang của mình – tất cả đều là thử thách của Âm Ma.”

Nguyên nhân của Âm Ma

Âm ma xuất phát từ việc “hấp thụ khí không thuần” (取氣不純). Trước khi quán tưởng, cần biết rằng khí của chân đạo phải chính trực, dồi dào và không ngừng sinh trưởng. Vì vậy, chỉ nên hấp thụ chân khí chính thống, không được sử dụng tạp khí. Trong quá trình tu luyện và dưỡng khí, cần tránh tiếp xúc với những thứ ô uế như tử thi, không được nói đến chuyện tử vong.

Nếu người tu luyện không chú ý đến ranh giới này, hấp thụ khí không phân biệt, bất cứ điều gì cũng chạm phải. Khi quán tưởng và luyện dưỡng, chỉ một niệm sai lệch cũng sẽ cảm ứng với tà vật, hoặc khởi lên những suy nghĩ lệch lạc. Nếu không loại bỏ ngay những suy nghĩ này, tâm sẽ bị dẫn dắt bởi chúng, lâu dần chắc chắn sẽ dẫn đến thất bại trong việc tu đạo.

  1. Bệnh Ma (病魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Bệnh ma chính là, người hành đạo nếu một niệm sai lầm, bốn đại mất cân bằng, ăn uống không đúng giờ, nhiệt độ không điều hòa, dễ sinh bệnh tật, bệnh kéo dài không khỏi, làm tổn hại việc hành đạo. Đây chính là thử thách của Bệnh Ma.”

Nguyên nhân của Bệnh Ma

Bệnh ma thường xuất phát từ “mất cân bằng vệ sinh” (衛生失調). Khi đói cần ăn, khi lạnh cần mặc – đây là nguyên lý tự nhiên. Nếu ăn uống không có quy củ, không tránh nóng lạnh, không phân biệt khô ẩm, làm ngược lại với quy luật tự nhiên, tất nhiên sẽ sinh bệnh. Những bệnh này đều do chính bản thân gây ra.

Phương pháp cải tạo

Người tu luyện cần tuân theo quy luật của tự nhiên, điều chỉnh sinh hoạt hợp lý. Đừng để bệnh tật ảnh hưởng đến quá trình hành đạo, vì những sai lệch nhỏ trong đời sống cũng có thể trở thành thử thách lớn từ Bệnh Ma.

  1. Yêu Ma (妖魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Yêu ma chính là, thường xuất hiện ở núi rừng. Khi nhập tĩnh tu luyện mà một niệm không chân chính, thường chiêu mời hồ ly, sơn tinh, thạch quái, yêu mị. Chúng sợ người tu hành thành đạo, hóa thành hình dáng yêu kiều để xin thức ăn hoặc ca hát, làm thơ diễm lệ, dùng hình bóng quyến rũ. Vì thế, những người hành đạo Đại Pháp thường rất kiêng kỵ điều này.”

Nguyên nhân của Yêu Ma

Yêu ma xuất hiện do “chính khí không đủ” (正氣不足). Trong “道法樞紐” (Đạo Pháp Xu Nữu), có hỏi: “Làm sao để chế ngự tà ma?”
Thầy trả lời: “Chỉ cần tự sửa mình ngay chính, tà ma sẽ tự nhiên bị chế ngự. Ngươi chưa từng nghe câu: ‘Yêu tinh hoa nguyệt không dám gặp Địch Lương Công (狄梁公) sao?’ Chính nhân quân tử, ngay cả quỷ thần còn biết sợ, huống chi là người hành đạo.”

Câu chuyện này bắt nguồn từ “甘澤謠” (Cam Trạch Dao) của Viên Mục (袁牧). Trong đó có đoạn: “Số Nga nói: ‘Xin ngài đừng triệu Địch Lương Công, nếu ngài triệu, tôi không thể sống sót.’ Ba lần hỏi nguyên nhân, Số Nga đáp: ‘Tôi không phải quái vật khác mà là yêu tinh hoa nguyệt. Thượng Đế sai tôi đến để thử lòng chính trực của Địch Lương Công, vì trái tim ngay chính của ông ta sẽ giúp hưng thịnh nhà họ Lý. Nay Địch Lương Công chính là bậc chính nhân, nên tôi không dám xuất hiện.'” (Địch Lương Công chính là Địch Nhân Kiệt, 狄仁杰).

Người học đạo, nếu tâm hành ngay chính, thì yêu mị tà khí sẽ không dám lại gần. Ngược lại, nếu sơn tinh, tà mị tranh nhau trêu chọc, điều này chắc chắn do người tu hành có tâm không ngay thẳng, che giấu hành vi bất chính nơi tối tăm.

  1. Cảnh Ma (境魔)

Trong “上經大法” (Thượng Kinh Đại Pháp) có viết: “Cảnh ma chính là, khi hành đạo, trên đường hoặc trong phòng riêng, nhìn thấy một vật mà khởi lòng tham hoặc sân hận. Mắt thấy sắc xấu, tai nghe âm thanh chói tai, hoặc vào phòng thấy hình bóng, khí tượng kỳ lạ. Tất cả đều là thử thách của Cảnh Ma.”

Nguyên nhân của Cảnh Ma

Cảnh ma xuất hiện do “không đủ thanh tịnh” (清靜不足). Người học đạo, trong khi sinh hoạt bên ngoài, nhìn thấy những thứ liên quan đến sắc, hình, âm thanh, của cải, kỳ vật, thì có thể cầu nhưng không nên tham. Khi vào phòng, nhắm mắt, tĩnh tâm, thấy những hình ảnh điềm lành bên trong cũng không được chấp vào ảo ảnh.

Trong “清靜經” (Thanh Tịnh Kinh) có viết: “Quan sát bên trong tâm, thấy tâm không còn tâm; quan sát bên ngoài hình, thấy hình không còn hình; quan sát từ xa vật, thấy vật không còn vật. Cả ba đã không, chỉ thấy hư không. Quan sát không, cũng thấy không, không chẳng có gì không. Cái không đã không, thì lặng lẽ, thường an tĩnh.”

Tâm thanh tịnh, không chấp trước, chính là cách để vượt qua thử thách của Cảnh Ma.

III. Làm thế nào để đối mặt với ma khảo

Vậy khi gặp ma khảo, cần đối mặt thế nào? Theo ghi chép trong các đạo thư, khi người tu hành gặp các loại ma khảo khác nhau, trong đạo pháp đều có những phương pháp ứng phó tương ứng.

Ví dụ, khi gặp Địa Ma (地魔) làm loạn hình tướng, có thể tụng niệm “Thần Tiêu Ngọc Thanh Chân Vương Ngũ Phương Vệ Linh Chú” (神霄玉清真王五方衛靈咒), đồng thời viết 12 chữ “威未制天政德可伏御地祇敕” (Oai vị chế thiên chánh đức khả phục ngự địa kỳ sắc) rồi thiêu hóa, là có thể giải quyết sự quấy nhiễu của Địa Ma. Vì nội dung mang tính bí mật, phần còn lại không tiện diễn giải chi tiết.

Tuy nhiên, từ các biểu hiện của ma khảo, không khó nhận ra rằng mặc dù mỗi loại ma khảo có biểu hiện khác nhau, nhưng tựu trung lại đều liên quan mật thiết đến tâm niệm. Phần lớn ma khảo là những cám dỗ trong đời thường và những dao động, trở ngại trong quá trình tu hành.

Nếu gặp Quỷ Ma (鬼魔), hãy giữ chính khí, không sợ yêu quái, đó là phẩm chất cơ bản của người hành đạo. Nếu gặp Dương Ma (陽魔), cần giữ tâm thanh tịnh, minh tâm kiến tính.

Đối với Nhân Ma (人魔), nếu bản thân không rối loạn thì tâm ngoại vô vật, tự nhiên không bị ảnh hưởng. Do đó, để vượt qua ma khảo, phần lớn là giữ vững tâm ban đầu, không để lay động.

“Nhất nhập Đại Thừa lộ, thục kế niên kiếp đa” (一入大乘路,孰計年劫多): Một khi bước vào con đường Đại Thừa, ai đếm được bao nhiêu năm kiếp? Tuy nhiên, nhiều lúc, những khó khăn bên ngoài không phải là số kiếp dày đặc, mà là cơ hội để tôi luyện, từ đó đạt được sự thăng hoa. Trên một phương diện khác, đây cũng là biểu hiện của ân điển thần thánh vô lượng.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *