- Đạo sĩ là gì?
[1]“Thái Tiêu Lang Thư Kinh” nói: “Nhân hành đại đạo. Hiệu vi đạo sĩ. Thân tâm thuận lí. Duy đạo thị tòng. Tòng đạo vi sự. Cố xưng đạo sĩ. Nghĩa là: “Người luôn tuân theo Đại đạo, có thể gọi là Đạo sĩ. Thể xác và tinh thần thuận lý, trong sáng. Duy đạo mà theo, cho nên gọi là đạo sĩ. ”
Kinh trung sở thuật nói[2]: “Hành động theo đại đạo thiên hạ, có thể gọi là đạo sĩ”.
Nói rộng ra, chỉ cần trong lòng duy trì chính đạo, lúc này có thể xưng là một đạo sĩ. Thế cho nên xã hội hiện đại ngư long hỗn tạp, rất nhiều người tự cho mình là đạo sĩ, cho dù nhìn qua kim ngọc bên ngoài, kỳ thật nội tâm cũng không đoan chính, lừa gạt mọi nguồ, trên thực tế là không thể gọi là Đạo sĩ.
Lão đạo trưởng Tiết Minh Đức[3] khi thu đồ đệ truyền giáo, việc đầu tiên chính là muốn nói cho các đệ tử biết: Tu dưỡng cần thiết để trở thành một đạo sĩ.
- Nhận thức đúng đắn về “Tam tâm“
Tiết lão đạo trưởng nói, là một đạo sĩ đầu tiên phải hiểu đúng “tam tâm”. Vậy “Tam tâm” là gì?
Thứ nhất, là khổ tâm đối với Tam Thanh Tổ Sư các đời cao chân truyền dương chính pháp.
Các đời tổ sư truyền pháp không dễ dàng, nếu như mình may mắn có thể truyền thừa chính pháp, vậy đương nhiên nên lấy địa tâm thập phần kính trọng mà đối đãi. Đạo pháp được truyền từ đời này sang đời khác cũng chứa đựng nỗi khổ tâm của các tổ sư trong việc truyền đạo giảng dạy, chúng ta nên vui mừng khi mình có thể được nghe chính pháp, không rơi tà kiến. Từ đó khơi dậy lòng kính sợ, kế thừa phát huy tài sản quý báu mà tổ sư để lại cho chúng ta.
Thứ hai, có niềm tin vào việc có thể cung cấp cho trai chủ hoặc người cầu đạo.
Trai chủ đến mời Đạo sĩ chúng ta làm việc, hoặc là đến để cung cấp cúng dường cho cung quán chúng ta. Đây cũng là lòng tin tưởng đối với đạo, tín nhiệm Đạo sĩ. Chúng ta phải chịu trách nhiệm với trai chủ khi làm khoa nghi, không thể làm bậy cho có lệ, mỗi một trận pháp sự hoặc mỗi một tấm phù vẽ, đều là Đạo sĩ dụng tâm làm. Đạo sĩ tu đạo độ nhân, nhất định phải chịu trách nhiệm với mỗi một trai chủ, không thể phụ lòng đối với lòng tin của trai chủ đối với chính đạo.
Thứ ba, là có thể đủ khả năng lương tâm của chính mình
Trong “Lôi Tổ Bảo Kinh” có nói: “Đạo giả dĩ thành nhi lập” Nghĩa là Đạo được xác lập bằng sự chân thành.
Là một Đạo sĩ quan trọng nhất chính là thành tâm, làm việc thành tâm thành ý mới có thể làm tốt. Cứ như vậy tâm chính của mình, không thẹn với lương tâm mới có thể cảm triệu quỷ thần.
Chữ “Thành 成, trong truyền trong Đạo giáo lại càng được coi trọng. Trong thanh vi đạo pháp nói: “Bất tật nhi tốc, bất hành nhi chí, bất cơ nhi trung, bất thần nhi linh giả, thành dã.” Nghĩa là: không nhanh mà nhanh, không đi mà đến, không cầu mà trúng, không thần mà linh giả, thành cũng vậy. ”
Thông qua sự chân thành, có thể đạt được đạo pháp cao diệu. Đạo pháp của Đạo gia chúng ta thập phần linh nghiệm? Cũng đều dựa vào sự dạy dỗ truyền thừa từ đời này sang đời khác, là “tam tâm” này đóng vai trò then chốt.
Cho nên tâm chính, pháp mới có thể pháp linh.
- khảo sát đức hạnh giữa thầy trò
Làm thế nào để kiểm tra tâm tính của một người học trò đối với các vị sư tôn?
Bình thường khi đệ tử học Đạo, đều là thời thời khắc khắc làm bạn với sư phụ trái phải mất ba năm. Trong thời gian ba năm này, sư phụ thông qua đối với đệ tử “nghe lời nói mà quan sát hành vi”, quan sát hành vi tu dưỡng nhân cách đạo đức của đệ tử, sau đó mới quyết định có tư cách chính thức truyền chính pháp hay không.
Mà sau khi truyền pháp, sư phụ cũng sẽ dùng một loại “Phá hoại khoán” để khảo sát phẩm hạnh ước thúc đệ tử.
“Phá hoại khoán” tương tự như một loại phù hổ cổ đại, được chia thành hai. Một nửa ở trong tay sư phụ, một nửa truyền cho đệ tử. Nói cách khác đệ tử sau khi trở thành đạo sĩ, có thể chân chính được tổ sư tán thành hay không cần sư phụ đem một nửa phiếu trong tay của hắn đưa lên biểu, đưa tới thiên giới. Một nửa còn lại trong tay đệ tử sau khi mình “trăm năm công hạnh viên mãn” tự mình đem một nửa trong tay mình đưa tới thiên giới. Cả hai đều hợp nhất, trở thành chìa khóa để có thể vươn lên thiên giới.
Cho nên có thể thấy được các đạo sĩ pháp sư đối với đạo pháp truyền thừa phi thường nghiêm cẩn. Là một Đạo sĩ, cũng phải luôn luôn chú ý đến lời nói và hành động của mình có đúng hay không.
Làm một Đạo sĩ không dễ dàng, làm tốt một phận sự của Đạo sĩ tự tu luyện càng không dễ dàng.
[1] 太霄琅书经
[2] 经中所述
[3] Tiết Minh Đức (1928 ~), người Thượng Hải, đạo danh Lào Mân, truyền nhân đời thứ 22 của Phái Thanh Vi thượng hải. Quê quán tại Giang Dực Trấn Giang, hiện đang ở Thượng Hải (nay là Thị Trấn Sân Bay Phố Đông Thượng Hải), xuyên sa tiết gia là đạo sĩ thế gia, là đại sư âm nhạc khoa nghi đạo giáo nổi tiếng đương thời.