Thứ bảy, 21/12/12,2024 12:06 UTC +7
CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ   Hiệp hội nghiên cứu Đạo giáo Việt Nam
CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ Hiệp hội nghiên cứu Đạo giáo Việt Nam
TAOISM RESEARCH ASSOCIATION OF VIETNAM
Quay lại trang chủ

ĐẠO PHÁP MUỐN LINH NGHIỆM, NHẤT ĐỊNH PHẢI CÓ BA CHUYỆN NÀY!

ĐẠO PHÁP MUỐN LINH NGHIỆM,

NHẤT ĐỊNH PHẢI CÓ BA CHUYỆN NÀY!

 

Đạo sĩ Tử Kính

Trụ trì Đại La Quán

Mấy năm trước, khi còn lưu học tại Long Hổ Sơn, ngẫu nhiên gặp lão tu hành, lúc nói chuyện phiếm, thỉnh giáo rất nhiều vấn đề, lão tu hành cũng rất nhiệt tình, giảng giải phi thường tỉ mỉ, nói đến đạo pháp hành trì linh nghiệm, khiến cho ta có cảm xúc rất nhiều, phần lớn là do đệ tử Đạo môn hiện nay còn thiếu khuyết, mà trong đó tất cả đều có nguyên tắc. Nếu có thể kết hợp hoàn thiện, đạo pháp mới có thể hành chỉ hữu nghiệm. Bây giờ tôi chia sẻ với tất cả mọi người, hy vọng những người có duyên trân trọng.

Thứ nhất, đạo pháp truyền thừa. Cái gọi là đạo pháp truyền thừa, chủ yếu chính là vấn đề “Sư thừa.

Đạo môn có câu: Nếu muốn thành thần tiên, trừ phi gặp thần tiên, bản thân mình cũng phải là tu tiên thì mới mong thành tiên được. Đại đạo đều là thần tiên truyền thần tiên. Đạo pháp đồng dạng cũng là một đạo lý, nếu muốn học đạo pháp tốt, nhất định phải gặp được sư phụ chân chính có đạo pháp truyền thừa, chân chính hiểu đạo pháp, truyền thừa chính danh, chính tông, chính là các môn phái tổ sư gia truyền xuống tạo thành một bộ hệ thống đạo pháp, không phải là đơn nhất, mà là chỉnh thể một bộ hệ thống. Bao gồm: Kinh thư, khoa nghi, pháp sự, kinh chú, các loại đạo tràng, hơn nữa mỗi môn phái cùng với sư thừa truyền đều không giống nhau. Chính Nhất đạo cũng có rất nhiều môn phái phân chia, nhưng vô luận là môn phái nào, nhất định phải có truyền thừa. Tóm lại một câu, chính là muốn gặp được sư phụ chân chính biết đạo pháp chính thống, chính quy. Có pháp chỉ, pháp bảo hoàn chỉnh, có truyền thống chính danh mới có thể dạy người.

Hiện tại rất nhiều người làm công cao, đều không gặp được sư phụ chân chính biết đạo pháp, đều là đông ghép tây gom góp học được. Tuy có học được xong rất lộn xộn, rất không hoàn chỉnh, không nắm được bí yếu bên trong cùng với sự vận dụng, không biết phối hợp, cũng không có hệ thống truyền thừa chân chính hoàn thiện, cũng không gặp được sư phụ đạo pháp chân chính, cho nên làm pháp sự rất không linh nghiệm, giả thần giả quỷ mà thôi.

Hiện nay, ở xứ Việt ta, nhiều người xuất thế, nhập đạo đa phần ngộ tưởng (chó cắn, điện giật, chết hụt, nằm mơ,…) hoặc đọc được vài ba trang Việt dịch kinh văn, cứ cho rằng mình đắc chân đạo, thiên hạ ta là nhất, người là bét, vụng trộm thi hành chính mà như không chính. Ngộ tưởng mình là Thần tiên, có kẻ lai cho rằng mình là Ngọc Hoàng hạ thế chuyển thai,…Ôi thôi! đủ các hạng, thậm chí có kẻ còn lâp ra hẳn trường phái này, giáo phái nọ,…

Thứ hai, tu hành nội công.

Ngoại trừ có hệ thống truyền thừa cùng với sư thừa chân chính ra, còn cần phải có tu hành, tu hành này chính là nội công tu hành, cũng chính là đại đạo, đây là nhất định phải tu trì. Đạo pháp nếu muốn linh nghiệm nhất định phải tu luyện, tu luyện chính là đạo, đạo vi thể, pháp vi dụng. Đạo dĩ pháp mà hiển, pháp dĩ đạo mà linh, đạo và pháp hai cái này là không thể tách rời.

Từ xưa đến nay rất nhiều đạo nhân cao đạo đều là cao nhân tu luyện. Tỷ như Trương Thiên Sư, Hứa Thiên Sư, Cát Thiên Sư, Tát Thiên Sư, cùng với Hư Tĩnh Thiên Sư đời thứ ba mươi, bọn họ đều là cao nhân tu luyện, đều là dùng phương pháp luyện thần thành đạo. Mọi người có thể xem “Tiếng nhà Vương Thị Thần tiên sinh” cùng với thiên sư đời thứ ba mươi “Hư Tĩnh Chân Quân ngữ lục” đều là nói tu luyện làm chủ. Nếu như không có tu luyện nội công cao thâm cùng với trình độ song tu tính mạng, nếu muốn đạo pháp linh nghiệm, có thể nói là nói suông cùng vọng tưởng, cũng không có khả năng không thực tế.
Đạo giáo Nam Tông Bạch Ngọc Thiềm tổ sư, cũng là đạo pháp cao thâm hơn người, nhưng Bạch tổ sư cả đời đều lấy tọa luyện nội công tu luyện làm chủ, cảnh giới cao thâm, cho nên đạo pháp chi linh nghiệm đối với người mà nói chỉ là trò chơi lật úp bàn tay mà thôi, mọi người nhất định phải noi gương.

Thứ ba, chân thành công đức

Về phần thành tâm công đức, nói như thế nào? Bởi vì cách làm đạo tràng, vô luận âm dương hai loại đạo tràng, đều là vì tín chúng tiêu tai cầu phúc hoặc là vì vong giả siêu độ tiến cử. Cần tiêu tai, phải thành tâm thành ý cầu nguyện vì người tiêu tai cầu phúc, cần siêu độ, cũng phải thành tâm thành ý cầu nguyện vong hồn siêu độ. Nhất định phải làm được đạo chí thành, chí thành chi đạo, có thể cảm động thiên địa thần linh, bất kể Nho gia, Đạo gia hay Phật gia, đều cần một thành tâm cùng thành kính, tổ sư Gia Cát Lượng cũng nói, thần là tín mình giả linh. Cho nên nếu đã thay người ta làm việc, nhất định phải thành tâm thành ý làm. Nếu như tam tâm nhị ý, tâm viên ý mã, như vậy là có tội, là muốn đắc tội quỷ thần, cầm tiền tài của tín chúng thay người tiêu không được tai ương, là muôn vạn hình thức chết rất thảm.

Thành tâm tại sao liên quan đến công đức với nhau, bởi vì thành tâm đi làm việc, thay tín chúng tiêu tai cầu phúc là có công, hơn nữa cũng là biểu hiện đạo đức từ bi của bản thân. Cho nên người chân chính có thể thành tâm đều là người có đại đức, người có đức hạnh cũng tự nhiên có thể thành tâm cách vật. Cho nên vì cư sĩ tín chúng làm đạo tràng pháp sự, nhất định phải có thể toàn tâm toàn ý đi làm, là không thể đùa giỡn nửa điểm, nếu không làm được, vậy thì không nên làm. Nếu chỉ muốn lấy tiền vào tay, không lo lắng về nhân quả báo ứng khác, vậy kết cục tự nhiên là không tốt, cho nên rất nhiều người làm việc, nếu làm không tốt hoặc là đạo đức tu hành không đủ, cuối cùng so với người bình thường còn muốn chết đến khó coi hơn, bởi vì đây là lấy quỷ thần nói giỡn, đắc tội người khác đều là chuyện nhỏ, đắc tội quỷ thần chính là tự tâm khổ.

Chính cái gọi là có tội lỗi trên trời không có chỗ đứng, tự làm khắc nghiệt không thể dung thứ, không ai có thể cứu mình. Cho nên từ xưa đến nay rất nhiều thuật sĩ giang hồ cùng với đại tiên thần hán hoặc pháp sư đạo môn, nếu tự thân tu hành đạo đức không tốt, nhìn kết cục của bọn họ tự nhiên là hiểu ngay.

Tóm lại trong ba điểm này, trọng yếu nhất vẫn là tu hành, tu chân, tu đạo, đây là ưu tiên hàng đầu.

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *